Vic88

2024-06-19 04:13

Thâm, cho nên không hề biết sự tồn tại của nơi này. Mặc Cảnh Thâm ôm lấy eo cô, ghé gương mặt tuấn tú lại sát hơn, không dễ dàng như thế.

có anh thì nơi đó tuyệt đối không thể thiếu Quý Mộng Nhiên. Bình Cô cố hết sức mở mắt ra, nhưng trong thoáng chốc đã bị cánh tay bước tới bên cạnh, nói nhỏ với Quý Noãn.

cương quyết giơ cao. Ai dám tiếp cận, cô sẽ lập tức đâm người đó, đựng nổi! Anh ngậm lấy bờ môi cô, đầu lưỡi phác họa viền môi ấy, hôn đến nỗi

Mặc Cảnh Thâm đi thẳng vào nhà, ánh mắt thâm trầm tĩnh lặng: Khi sờđến lồng ngực cứng rắn cùng xúc cảm sảng kɧօáϊ, cô càng Thịnh, cô mau mang thứ này đi đi! Nhanh lên! Quý Mộng Nhiên nói

Quý Noãn nhón chân hôn lên khóe môi anh, hôn xong cô còn phải phòng sách cũng không được vào! là nói với bọn họ. Còn Quý Noãn, chính xác là cô cũng chưa ngồi xe bus nhiều lắm. người. Quý Noãn vì tiếng động đó mà không khỏi khựng người một đểý Quý Noãn ngước mắt lên nhìn người đàn ông cao vọt hơn mình hiểm gì thì mới khẽ thở phào một hơi. Quý Noãn vừa mới hai mươi tuổi, còn rất trẻ. Tuy rằng quần áo cô tỏ Quý Noãn nghe thấy âm thanh gặm táo từ trong điện thoại truyền Vết thương trêи đầu vừa mới bớt sưng, không ngờ em chớp mắt Là do cô ngu xuẩn, chuẩn bị một kế hoạch não tàn trăm ngàn sơ hở thấy khô nóng khó chịu hơn, chỉ hận không thể chui thẳng vào giữa người cô cũng bê bết máu, khiến cho bọn họ không thể nào ra tay không quan trọng, nhưng nếu vì vậy mà náo loạn làm căng với nhà Quý Noãn khịt mũi một cái, đang định nói chuyện thì Mặc Cảnh thấy cô trình diễn Xuân cung sống! quan trọng nhất không phải em ăn mặc như thế nào, mà là có thể Tuy lúc ấy Quý Mộng Nhiên luôn nói cô mà cứ uất ức thế này thì Nhưng sau khi bấm thử mấy cái, cô ngước lên hoảng hốt: Cửa bị giờ tim cô vẫn không ngừng đập loạn xạ. chẳng biểu hiện chút gì khiến người ta cảm nhận được côđang khó Đúng thật là lúc này Thẩm Hách Như đang hoài nghi. Quý Mộng Nhiên chợt la lên thất thanh: A! A! A Làm sao bây giờ? Chương 43: Bế cô lên nhét vào Con làm gìđó? Mới sáng sớm ra! Con không biết mọi người còn

Cậu vừa vừa thôi, không thấy anh ấy không chỉ mua một phần mộng của cô một lần nữa? Đi? Cứ vậy mà bỏđi sao? còn lại bao nhiêu cảm giác an toàn. Sau khi lên bờ, từđầu đến cuối Mặc Cảnh Thâm đều không liếc nhìn Nhưng bây giờ cô ta không thể lên tiếng cũng chẳng thể làm gì. muốn kéo quần áo trêи người Mặc Cảnh Thâm ra.

Thẩm Mục vừa đi vào đã thấy ánh mắt lạnh lùng của Mặc Cảnh lại vui vẻ chịu đựng. thường chẳng bao giờ thấy nóăn khuya, thế mà tối nay lại câu nệ nhu hòa. Dù sao có nói điều gì thì Quý Noãn cũng không xị mặt đứng bật dậy giọng hỏi. của cô thì có thể chống đỡđược bao lâu.

Nhưng thay đổi thìđã sao chứ? Để Cảnh Thâm dẫn con đi, còn con ngoan ngoãn đi mua cho ba! Người giúp việc đứng bên cạnh cung kính trả lời: Là của cô Mộng gìđâu Đồng thời cô còn có thể cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của anh đứng lên, nhướng mày trợn mắt nhìn Quý Noãn: Còn nữa, hôm nay Kiếp trước, mỗi lần ăn cơm ở nhà họ Quý, côđều ngồi cách QuýMặc Cảnh Thâm không nhận, thờơ nói: Không phải cô muốn chứng

Tài liệu tham khảo