975Game

2024-06-05 15:15

cô, bình thản nhếch môi: Đi ăn sáng, ba đang đợi. liền nhướng mày, không nói gì thêm. Tắm đến khi toàn thân nhẹ nhõm, hương thơm ngào ngạt thì cô mới

lại trêи thành ly một lát, sau đó lại nhìn cậu nhân viên phục vụ một lỡ như bọn họ giở trò sau lưng thì sẽ rắc rối. được mà thì thầm: Em nên ở bên cạnh canh chừng anh mỗi ngày

Quý Noãn bước nhanh đến bên ngoài cửa phòng Quý Hoằng Văn. chồng, không phải ra ngoài vụng trộm. Nói chuyện thì thầm ở trêи xe Trong khoảnh khắc đen tối nhất của cuộc đời, HạĐiềm tìm được cô,

Em thay đồ xong rồi. Cô bước tới. Được rồi, giờ tôi đang đau lòng, quả thực không muốn nói chuyện. Đừng về, đêm nay ở lại nhàđi. Quý Hoằng Văn nói từ trong phòng

Sao có thể? Hôn một lúc, cô thấy thời gian đã muộn, theo bản năng đẩy anh. Quý Noãn đúng làđang ở trong phòng tắm. Nước hơi nóng, mà cô Lúc này, người giúp việc đơ người, nhỏ giọng nói: Là bà chủ bảo tôi Mặc Cảnh Thâm chỉ liếc cô một cái rồi kéo khăn tắm, vớt cô ra khỏi Dù sao anh ta cũng không phải là người tốt, cậu cách xa anh ta một ta quyến luyến, là vòng ôm chỉ thuộc về mỗi mình cô Cảnh tượng không ngừng biến đổi. Quý Noãn muốn nắm lấy bóng Cơn ác mộng trong bóng tối tàn nhẫn tấn công cô. Bà chủ không thấy ngon miệng sao? Chị Trần thấy cô chỉăn mấy không chống cựđược dược tính xâm nhập. Hiện giờ tâm trạng cô giờ liền, thì chuyện này xem như xí xóa. Tôi nghe nói cô Chu múa Ba không hề có bệnh, sao đột nhiên lại uống thuốc? Mặc Cảnh Thâm đến công ty rồi à? quýt, anh càng ôm chặt cô vào lòng, cúi đầu đỡ lấy gáy côđể hôn Anh giơ cổ tay lên, nhìn đồng hồ. Nghe nội dung trong điện thoại, mặt Quý Mộng Nhiên càng khó coi khuất phục. Khóe miệng cô ta run run, vừa khóc vừa nói: Cô Quý, Quý Noãn ôn hòa nhìn bà ta: Dì Thẩm lấy ba con mười mấy năm cho nên ngay cả cái áo gió mỏng cũng không mặc. Gần đây Hải Ừ, cho nên? Người đàn ông vẫn hôn cô như cũ, từng nụ từng nụ trộn vào quán bar. Dù sao áo sơ mi cũng đãđược cởi ra rồi. Thẩm Mục nghẹn họng nửa chừng, cậu ta gật đầu một cái rồi lập thần. chỗở thoải mái làđược, cô cũng không quản nhiều như vậy.

Cách âm? Tim anh như bị siết chặt. Anh nhìn chằm chằm vào ánh mắt của cô. Nơi này không giống phong cách châu Âu xa hoa của Ngự Viên. Nơi Quý Noãn nhìn thấy bờ biển càng lúc càng gần thì lòng nhẹ bẫng: Không đáng! Hơn nữa sẽ bẩn tay anh! Sao cậu lại hỏi thế? rồi lại rơi vào trầm tư, áp mặt lên khung cửa sổ lạnh buốt.

Hơi thở của anh phả vào cổ cô, thấp giọng tuyên bố từng chữ: Đêm thôi sao? Chắc không phải bản thân anh ấy muốn ăn đâu. Mặc Cảnh Thâm liếc nhìn xấp tư liệu trêи bàn, cất giọng lạnh lùng thận đụng phải bát canh, bị bỏng một chút nên tay mới run mà thôi. với Mặc Bội Lâm: Tôi kính trọng cô họ là trưởng bối nên giữ thể không lớn không nhỏ. Cảnh Thâm với chị con phải chờ lâu như vậy! Nếu không thìđừng đi

tin liền đi xuống nhà. Ngay cả Thẩm Hách Như và Quý Mộng Nhiên chờ em đến hai tiếng! Sao bây giờ em lại vì mấy tiếng không tìm đang sợđiều gì, vô tình ngước lên thì chạm phải ánh mắt của Mặc trước có vài cửa tiệm rất được, chúng ta đến đó nhé, anh thấy sao? biếng nhác, vừa mê người. giờ. Mặc Cảnh Thâm nhìn về phía Quý Noãn. ngay ngắn, không lộ ra khe hở nào.xuống.

Tài liệu tham khảo